truyen n

Mắt hồng nhan

Mắt hồng nhan

Dì đẩy xe pháo lên đường trước. Bà quảy quang quẻ gánh theo dõi sau. Dì lên đường một bước. Bà theo dõi một bước, mồm ko ngớt lời:

Bạn đang xem: truyen n

Ánh trăng miền châu thổ

Ánh trăng miền châu thổ

Miền châu thổ nằm tại vùng ngoại thành, ngay gần sông rộng lớn, kể từ thành phố Hồ Chí Minh chạy xe pháo lịch sự gần đầy nửa giờ đồng hồ, vô cùng tương thích mang đến những cuộc dã nước ngoài thay đổi gió máy. Khánh, ông chồng tôi, rằng kiên cố như vậy, sau thời điểm đang được trù hoạch từng việc. Với số chi phí buôn bán mảnh đất nền hương thơm hỏa của người lớn tuổi tức thì cửa ngõ chợ Con, trước tê liệt là đầu làng mạc, được khoản chi phí rộng lớn. Cộng với ROI kể từ xưởng may công nghiệp của nhì bà xã ông chồng, Khánh tìm về thôn Bãi Ngoài ven sông mua sắm rộng lớn khuôn khu đất. Hai bà xã ông chồng lên phát minh về quy mô ngôi làng mạc cổ ven sông. Vốn là dân đùa đồ vật thời cổ xưa và hoa lá cây cảnh thẩm mỹ với nghề ngỗng cho nên việc tầm thêm thắt vật hoặc mua sắm thêm thắt cây, hoa, Khánh đều xoay trở nhanh chóng. Hai lầu sách Vườn Văn thì với vốn liếng liếng sách của tôi đang được ngay gần lấp chan chứa...

Cây pằng nảng vô thị xã

Cây pằng nảng vô thị xã

Đã nhì ngày bà Mảy ko nuốt được cái gì vô vào người. Nhưng ngày loại phụ thân, Lúc mặt mũi trời vừa phải nhô lên ngoài mặt hàng núi Sa Pả, bà Mảy đột đựng được giờ đồng hồ gọi người con dâu.

Những ngọn kể từ bi

Những ngọn kể từ bi

Mẹ bảo đấy là cây kể từ bi.

Minh họa: Thu Hà

Mùa xuân vô mái nhà kỳ lạ

Đợt trước, Châu cảm nhận được một việc làm thực hiện thêm thắt khá đặc trưng. Có một mái ấm gia đình cần thiết người ngủ với u của mình vô đêm hôm, này là người già cả yếu hèn chứ không cần mắc bệnh gì. Họ cần thiết bảo vệ bà chu đáo, tuy nhiên không người nào vừa sức thức dậy từng tối nhằm lấy bà lên đường dọn dẹp vệ sinh, trộn sữa mang đến bà tu. Châu nhận điều vì thế lương lậu tương đối cao, tương tự khoản lương lậu tám giờ đồng hồ ngồi văn chống của cô ý. Hơn nữa, giấc mộng vô đêm hôm với Châu cũng chẳng nghĩa lý gì.

Chiếc lược sừng trâu

Chiếc lược sừng trâu

Duyên cho tới Pu San Sa vào trong 1 ngày đầu xuân năm mới, ngang qua quýt những triền núi chìm ngập trong mưa phùn độ ẩm lạnh lẽo. Bản Tà Co ở tách rời thị xã rộng lớn nửa ngày đàng với mươi nóc mái ấm rải rác rến dọc từ thung lũng, nhì mặt mũi lối lên đường đâm chồi chan chứa cây mận rừng, hoa nở từng cánh Trắng mỏng dính manh. Không khí ngày xuân còn vương vãi lại vô giờ đồng hồ sáo đựng lên nơi nào đó đàng sau ngọn cồn, cái đu tảo đung đem vô gió máy và những tấm vải vóc mái ấm ai vừa phải giặt phơi bầy bên trên hàng rào, óng ánh muôn màu sắc sặc sỡ.

Dưỡng chí

Dưỡng chí

NHẬN lời nhắn của ông Khộp, ông Bích cho tới tức thì. Ông Khộp vừa phải cất được cây bạch bới, gốc xù xì, khỏe mạnh đồ sộ như cổ tay người rộng lớn. Cành lá của bạch bới hệt bới bích, bới nhạt. Hoa bung nở như bông tuyết, Trắng tinh nghịch khiết như hoa mận. "Chà chà, ông đùa lịch sự thế. Chất quá! Chất quá!". Ông Bích tiến bộ ngay gần, lòng dưng một xúc cảm không quen. Hoa kính chào ông bởi vì hương thơm hương thơm nhẹ nhõm với màu sắc tinh nghịch khôi như thể cả tuổi tác xuân đều tụ cả điểm tê liệt. Ông Khộp xua bàn tay với những ngón mập mạp: "Thường thôi tuy nhiên ông. Chúng tớ với tuổi tác rồi. Cứ cốt cái sức mạnh và sướng cái tâm đang được. Mà cái tâm khỏe mạnh thì khung hình mới mẻ khỏe".

Gió cuối mùa

Gió cuối mùa

Chị 1 mình teo ro vô gian lận mái ấm trọ tạm thời bợ của những người dân sinh sống ngay gần khu vực trại giam cầm. Chỉ một chiếc chăn đơn mỏng dính manh với cái chiếu trải lên ổ rơm, thông thường kiên cố chị ko Chịu nổi bởi vì kể từ nhỏ xíu chị đang được vô cùng kinh hoảng ngày đông, kinh hoảng những cơn gió máy rét buốt cho tới tím người. Nhưng thời điểm ngày hôm nay, chị không hề kinh hoảng nữa, vì thế vô tê liệt, con cái của chị ý đang được cần gồng bản thân Chịu những cơn gió máy lạnh lẽo buốt thân thiết cái cảnh thiếu hụt thốn của những kẻ tù tội.

Bầy én với trở về?

Bầy én với trở về?

Những con cái én giãy giụa giụa vô tấm lưới. Tiếng kêu hoảng loàn. Tiếng đập cánh tuyệt vọng. Ngày càng siết chặt. Bất lực. Đau đớn. Rời tan. Tôi ko thấy đàn én nào là bay được ngoài tấm lưới. Cũng như tôi, từng nào trong năm này vẫn bị trói chặt vô góc nhỏ đơn độc và mốc mác này.

Phía với ánh đèn

Phía với ánh sáng của đèn

Hắn gọi một cái bánh mỳ thịt, một chai nước khoáng với ga. Chị công ty quán thoăn thoắt xẻ song bánh, nhét vô ruột vài ba cọng ngò, dăm miếng giò thái mỏng dính và loại nước xốt sền quánh. Chủ quán mỉm cười xả lả, đem cái bánh mỳ mang đến hắn:

Mùa phong sương kết trái

Mùa phong sương kết ngược

Sớm tờ mờ người bến Mỏi Mòn còn chưa kịp tỉnh giấc đang được nghe xào xạc rồi giờ đồng hồ trống rỗng thùng thình. Mấy ông bên trên thị xã xuống đem xấp hình, vô cả trăm làm việc Việt mặt mũi Cam lục đi ra đâu được bao nhiêu chục con người của bến Mỏi Mòn. Già với, trẻ em với. Người lên đường trước cần dụ được người lên đường sau ko là nó tiến công bị tiêu diệt. Chết thì nó bới mồ chôn vô rừng, ko thì thả xuống sông. Có chi phí chuộc phụ thân trăm triệu thì mới có thể thả người về. Tiếng khóc ồ ạt. Người gọi thằng Tí, người kêu con cái Mén. Trời ơi những người con phù sa!

Nắm và buông

Nắm và buông

Nặng quá thì buông, nhe con! - Má rằng với theo dõi, Lúc Nhiễu lúp xúp xách vật lên đường thân thiết trời chiều nắng nóng chan từng vá rét hôi hổi xuống vai.

Bóng thu

Bóng thu

1 Ông Sâm kể từ từ há đôi mắt. Mùi dầu gió máy xộc vô đôi mắt vô mũi cay xè. Thấy nhòe nhòe trước mặt mũi. Khối hình chợp chờn đung đem, nhảy nhót vô cái nắng nóng rờ rỡ chiếu trực tiếp kể từ ngoài Sảnh vô. Một chốc, nó tụ lại, khẽ lắc động rồi đứng yên ổn. Ông cố nhướn đôi mắt há thiệt đồ sộ. Thì đi ra là bà Cầm đang được đứng trước mặt mũi ông. May quá, ông tỉnh rồi. Ông Sâm cảm hứng đầu còn khá váng vất. Muốn ngồi dậy tuy nhiên cứ thấy tay chân bủn nhủn, toàn thân thiết trùng triềng. Ông cố lưu giữ lại những gì đang được xẩy ra.

Tiệm trà mặt mũi gốc hoa xuyên mộc

Tiệm trà mặt mũi gốc hoa xuyên mộc

Tiệm trà ở sâu sắc vô ngõ hẻm nhỏ, phần bên trước với cùng 1 những vết bụi xuyên mộc cổ thụ xanh xao chất lượng. Đang là mùa mưa, những bông xuyên mộc ngược mùa rủ xuống từng chùm đỏ loét nhòe ướt sũng. Cái mầu đỏ loét quái đản ấy khiến cho ngược tim Huyên thốt nhiên nhói lên thảng thốt khi vô tình bước ngang qua quýt. Đó là cảm hứng của một người nghỉ chân ở điểm trọn vẹn xa cách kỳ lạ, bất ngờ thấy như tôi đã từng ở phía trên, trải qua quýt khoảnh tương khắc này, nhìn thấy cảnh tượng này một phiên nào là tê liệt vô ký ức Một trong những niềm mơ ước.

Ngủ bạn

Ngủ chúng ta

Nó lưu giữ lại cái ngày trước tiên thầy giáo Thùy về phiên bản Xuổi Vằm này, cơ hội hiện nay đã ngay gần phụ thân phiên chợ. Hôm tê liệt, phụ thân nó thức dậy kể từ nửa tối lên đường đón cô. Ba là cán cỗ xã tuy nhiên. Ba kể là cô tiếp tục lên đường ô-tô kể từ thành phố Hồ Chí Minh về thị xã rồi lên đường xe pháo máy kể từ thị xã về xã. Nhưng kể từ xã về cho tới phiên bản Xuổi Vằm còn ngay gần nhì mươi cây số đàng rừng, cần với người đón cô.

Xem thêm: đề toán 10

Giấc mơ màu sắc xanh

Giấc mơ blue color

Báo cáo sếp, tối ni với giám đốc doanh nghiệp X ham muốn chào anh dự tiệc.

- Thôi, những cậu cứ cho tới hạnh phúc. Tớ mệt nhọc.

- Dạ report anh, chúng ta chào chính danh anh ạ.

- Vậy à... Để tớ coi.

Nước đôi mắt mùa biển lớn động

Nước đôi mắt mùa biển lớn động

VỪA bước đi ra cho tới cửa ngõ thì với mưa, ông lão bước lùi vô mặt hàng hiên, ngồi chéo cánh chân, móc gói dung dịch rê đi ra vấn, bất ngờ như ở trong nhà bản thân. Đảo Côi mùa nắng nóng đang được gắt gỏng, đột đâu quăng về một chùm mưa, rơi lộp độp bên trên cái mái ấm một cơ hội thô và rát. Ngó đi ra nhìn, Hậu ko tin cẩn người nam nhi gầy guộc gò đôi mắt sáng sủa như sao ấy là thân phụ bản thân. Cũng với lý, bởi vì đâu thân phụ nào là truy nằm trong tống cổ tận người con, mà đến mức nó đang được quăng quật xứ trốn đi ra hòn đảo Côi phí vắng tanh tuy nhiên ông cũng ko Chịu buông tha bổng, thì chất vấn sao ko hận thấu xương mang đến được.

Minh họa: Hải Kiên

Vóc dáng vẻ quê nhà

Người tớ thông thường bảo "Nghề lựa chọn người chứ không cần cần người lựa chọn nghề" nhằm nói đến việc làm viết lách lách của nường. Nghe cứ túng hiểm thế nào là ấy.

Trăng rơi ngạch cửa

Trăng rơi ngạch cửa ngõ

LẦN nào là về mái ấm anh, Nguyệt cũng khựng lại một nhịp cho dù trước tê liệt từng nào hăm hở cuốn cô lên đường như cơn lốc. Từ nhỏ, cô đang được nhanh chóng nhẹn như 1 chú sóc. Cô rất có thể đi dạo hàng tiếng đồng hồ vô vườn mái ấm, chạy nhảy từng cánh đồng làng mạc. Cô luôn luôn hạnh phúc hát ca, rằng mỉm cười huyên thuyên ở vùng chợ sầm uất. Cô thủ thỉ duyên dáng vẻ, giọng mỉm cười ngọt như nước đàng hoa bòng. hầu hết nam nhi trai tráng vô thôn đều mơ tưởng cho tới cái cô Nguyệt xinh hơn trăng ấy. Rồi vô đám người tê liệt, nhiều ngược tim đổ vỡ như đàn thiêu thân thiết rơi rụng tan tác bên dưới đèn điện chớp sau trận mưa tối mặt mũi tối ngươi bữa Nguyệt về mái ấm ông chồng.

Khuyết

Khuyết

Xóm ven sông

Xóm ven sông

Người vô nắng

Người vô nắng nóng

Nắng bến Từ Cô

Nắng bến Từ Cô

Ngày Mẫn về, sông chẳng còn là một sông. Người tớ mang đến xáng múc sâu sắc vô vàm, phân tách nhiều con cái kinh dẫn nước vô đồng. Nhưng đồng vẫn trơ nước. Đất nứt vằn vện giống như những gân máu lí tí nổi vân lên domain authority thịt. Phía thượng mối cung cấp phấn khởi buồn đập xả. Châu thổ cũng thắt thẻo theo dõi mùa nắng nóng thô khốc gió máy. Phù rơi cũng lểu đểu bao nhiêu bận mưa giông tầm tã. Quê chẳng còn là một quê. Ngoại buông điều đắng đót Lúc cái nắng nóng mon tư vắt ngang mé chái nhà bếp hè sau.

Nước đôi mắt Lũng Mây

Nước đôi mắt Lũng Mây

Nhành mai ký ức

Nhành mai ký ức

Khi gió máy chướng về bên trên Sảnh mái ấm, nhìn những cây mai vừa phải chuẩn bị qua quýt mùa ngủ sầm uất, điểm nách lá đâm đi ra bao nhiêu cái chồi lộc biếc, những miếng đạn ghim sâu sắc vô lớp domain authority hồng hào của u năm nào là lại viên cựa. Những phiên vì vậy, tôi biết u đang được lưu giữ đồng team. Tại mái ấm xung quanh quẩn với con cháu con cái kể từ dạo bước về hưu, u hiếm khi thăm hỏi thú bạn hữu, tuy nhiên lòng bà nhức như tách lúc nghe tới ai tê liệt rời khỏi trần, tuy nhiên lời hứa hẹn sẽ tới thăm hỏi bao nhiêu năm rồi ko tiến hành được. lõi nỗi lòng ấy động cào vô sự lặng yên ổn của tấm lòng người u thương con cái, Cửa Hàng chúng tôi răn dạy bà nhằm việc mái ấm, con cháu con cái mang đến Cửa Hàng chúng tôi lo lắng, u bố trí lên đường phượt, phía trên tê liệt thăm hỏi thú bạn hữu đồng team. Nói mãi u mới mẻ Chịu "bàn giao" trọng trách mang đến con cái.

Ðất mới

Ðất mới mẻ

Giữa trưa, trời đang được nắng nóng chang chang đột ì ầm kéo gió máy, vặn sấm chớp, gom mây gửi mưa.

"Mưa… mưa… chạy thóc quý khách ơi".

Gió kể từ sông Luộc

Gió kể từ sông Luộc

Kim hoa trà

Kim hoa trà

Sáng đầu xuân ăm ắp sương. Sương quấn quấn thân thiết bồng bềnh mây núi. Mà em ko biết đấy là sương, mây, mưa nhiều những vết bụi. Từng đám, từng đàn Trắng tinh nghịch khôi, vờn vít bên trên từng núi cao, núi thấp rồi dắt ríu dung dăng tràn xuống phiên bản. có vẻ như vô nhẹ dịu gió máy xuân nồng dịu thổi, thông thoáng mừi hương quấn quít của hoa bới, hoa mận, hoa lê... là vị thanh tao của Kim hoa trà trổ bông.

Minh họa: Thu Hà

Xuân đang được thiệt ngay gần

Xóm giắt kẹt

Xóm giắt kẹt

Sáng sớm đang được nghe giờ đồng hồ loa vọng kể từ chốt gác đầu thôn. Vậy là thêm thắt chục hộ về thôn. Bà con cái tranh giành thủ phụ nghen. Mấy anh nào là rảnh đi ra vạt cỏ kê pallet mộc lên gom. Căng tầm sáu cái lều nữa. Mọi người kể từ lều ló Output, chẳng ai bảo ai, cánh nam nhi nhanh gọn lẹ treo khẩu trang chống bụi rồi chạy về phía chốt gác.

Xem thêm: dề thi toán thpt 2022